Chiều thứ bảy saigon mưa tầm tả , mưa như trút cả bầu trời , những hạt mưa lốp đốp trên mái nhà , những bong bóng đua nhau theo dòng chãy , lăn tăng ...lăn tăng ...trên mặt đường . Xa xa trong màng mưa con chim nhỏ sãi cánh bay vút , chắc đang tìm đường về tổ Quán vắng , tiếng nhạc buồn bên ly cafe không đường đắng cả bờ môi, bóng người thiếu phụ cô độc nhìn về xa xăm , bao nhiêu hạt mưa là bao nhiêu nỗi nhớ dành cho anh nơi phương trời đó , mưa ngoài trời lang vào cả lòng người ...Thứ bảy Saigon mưa bay Mưa bắt đầu dừng hạt , dòng người đỗ xô dưới những mái hiên nhà , chàng vuốt mái tóc người yêu còn vương lại vài giọt nước , nàng lau vội gương mặt người tình vừa ướt vì mưa , tay tìm tay , tìm hơi ấm của tình yêu trong cái lạnh tái sau cơn mưa to Quán vẫn vắng lặng như tờ , tiếng người ca sỹ não nùng..." Khi người yêu tôi khóc , trời cũng......" và người yêu anh cũng đang ướt mi vì Saigon chiều thứ bảy mưa bay...Không có anh
Trong đôi mắt anh em là tất cả Là niềm vui, là hạnh phúc em dấu yêu Nhưng anh ước gì Mình gặp nhau lúc anh chưa ràng buộc Và em chưa thuộc về ai Em sẽ cố quên khung trời hoa mộng Ngày hè bên anh tình mình đến rất nhanh Em sẽ cố quên Lần đầu mình đến bên nhau Rộn ràng như đã dấu yêu từ thuở nào
Anh đến với em với tất cả tâm hồn Em đến với anh với tất cả trái tim Ta đến với nhau muộn màng trong đớn đau Một lần cho mãi nhớ thương dài lâu
Trong đôi mắt em, anh là tất cả Là niềm vui, là mộng ước trong thoáng giây Anh sẽ cố quên rằng mình đã đến trong nhau Nồng nàn như đã dấu yêu từ thuở nào
( Lối dài dấu bước lang thang Chân tôi ngoài bụi , chân người trong tôi ) nguyên văn Xin được sữa Dặm dài in dấu lang thang Khi thong thả lúc vội vàng trong tôi ! Mới hay tình lẽn vào rồi Lối ra chợt đóng then trời chớm đông Mới hay , hay đã xé lòng Nỗi đau chưa dứt lại đong nỗi sầu Xin cho tôi đêm mưa ngâu Kết trăm năm lại làm đầu mối duyên