Image Search
Change Homepage
Cool Names
Bóng xế...hoàng hôn về cô quạnh , tiếng quốc kêu đêm lẽ bạn não nùng làm sao ? gió lay nổi cô đơn của người goá phụ về chiều...càng thêm buồn
Rồi mùa xuân lại về , mùa xuân năm ấy , trong một đám cưới hai người gặp nhau , ở tuổi xế chiều tâm đầu ý hiệp , vượt qua mọi dèm pha của xả hội , vượt qua những khó khăn của những đứa con để đến với nhau , và hạnh phúc cũng đến , với cái tình yêu chân thật đã cãm hoá các con đôi bên , ngỡ đâu hạnh phúc mĩm cười ...nhưng rồi một ngày ông bị huyết áp cao , ông tê liệt một nữa người , ai cũng nghĩ và khuyên bảo bà trả ông về cho gia đình , nhưng không ...bà giữ ông lại với mình , bà chăm sóc ông hơn cả bản thân mình , nơi nào thầy giỏi hay may thầy phước chủ bà đều tìm đến , rồi ông cũng ngồi , đứng , đi chập chửng , bà ròng rã với ông cũng gần 10 năm
Rồi vào ngày cuối năm bà bị huyết áp cao vào bệnh viện cấp cứu nhưng bà vẩn bình tĩnh gọi các con ông lên đưa ông về mà một việc chưa bao giờ thấy , sáng chuyển viện trong cơn đau bà dặn dò con ông uống thuốc hàng ngày ra sao ? chăm sóc ông như thế nào ? còn ông nhất thiết chờ bà về mới chịu đi , nói mãi , ông khóc ròng ...mới chịu lên chiếc xe lăn cho con đẩy ra xe , nhìn cảnh trên lòng đau quặn thắt . Nhưng cuộc đời còn đau thương hơn đêm đó bà ra đi vĩnh viển...
Còn xót xa nào hơn , ông vẫn đòi lên thăm bà , vẩn đòi nghe điện thoại của bà , vẩn tin rằng bà đang bệnh nặng , đâu ngờ rằng bà đã xa ông mãi mãi...
Khi về quê nhìn ông cô đơn , hiu quạnh , tự túc lo bản thân mình , khó cầm được nước mắt...RAY RỨC... vì không thể nói được với ông
BÀ ĐÃ RA ĐI RỒI ÔNG ƠI ???
*NHÂN MÙA VALENTINE *